mercredi 30 avril 2014

Kỉ niệm về cô giáo SUCCO


CÔ GIÁO SUCCO


Bài viết của Phạm Minh Giao - VK Nouméa - Hà nội
Jean VanSon - Vanuatu hiệu đính và lên trang Blog



Cô giáo SUCCO

... Tôi vẫn còn nhớ như in tên các Thầy, các Cô đã dạy dỗ mình ở trường học từ tấm bé. Biết bao kỉ niệm với mỗi Thầy, mỗi Cô!
Ở đây chỉ xin viết vài dòng kể lại một mẩu chuyện nhỏ về Cô giáo dạy học năm tôi 12 tuổi:


" Cậu được ưu ái chọn ngồi bàn một (thay vì bàn đôi) và được xếp ngồi ngay hàng đầu của lớp học, vì là học trò cưng ngoan của Cô.

... Thế nhưng chẳng hiểu hôm đó có chuyện gì lôi cuốn khác thường mà cậu ta cứ quay xuống bàn dưới mải mê huyên thuyên "chuyện trời đất" với bạn, đến nỗi chẳng còn nghe thấy tiếng Cô đang ra sức nhắc đi nhắc lại cả lớp trật tự để nghe giảng bài nữa.

Phải hơn một phút sau, cậu mời bỗng giật mình nhận ra rằng cả lớp đã im lặng và chỉ còn mỗi tiếng mình còn đang nói chuyện! Giật mình, cậu quay ngoắt người, ngồi lại tư thế nghiêm trang trong lớp như mọi khi. Nhưng cùng lúc ấy, ngước mắt nhìn lên, cậu bắt gặp ngay ánh mắt tức giận của Cô giáo đứng sát bàn, cúi nhìn cậu với vẻ mặt không còn gì là yêu mến như mọi khi nữa. Cô đang giơ bàn tay phải nhỏ nhắn lên:
- "G! em có muốn Cô tát em không?".

Lúc ấy cậu mới chợt hiểu ra lỗi của mình. Cậu không quay mặt tránh né, cũng không sợ hãi. Một nỗi hối hận tràn lên trong trái tim bé bỏng và trong đôi mắt mở to nhìn thẳng vào mắt Cô...

Còn Cô giáo lại bỗng đỏ bừng mặt thêm và như một cái máy, thu vội cánh tay đang doạ đánh lại, đưa bàn tay lên miệng cắn chặt trong cặp răng trắng ngà. Đồng thời, chính Cô lại là người quay ngoắt đi như trốn tránh một điều gì có lỗi (!).

Giờ học lại tiếp tục và suốt buổi học còn lại cả cậu  học trò nhỏ và Cô giáo đều tránh không nhìn thẳng vào nhau như mọi ngày!"



57  năm rồi vẫn nhớ Cô giáo yêu quý ấy của tôi ! Cô tên là Madame SUCCO. Khi đó Cô thường lái chiếc xe "Versailles" mầu trắng mang số hiệu 5757 NC...


Hà nội, 20-11-2013